XtGem Forum catalog
> >
Tiểu Thuyết - 35 Milimet Yêu Full

Tiểu Thuyết - 35 Milimet Yêu Full


Đăng: Huy's Sirô
Lượt xem:

Tiểu Thuyết - 35 Milimet Yêu Full


Nói xong, Schumann khẽ gật đầu với Đường Mật, kéo ghế ra đứng dậy, tiếp tục đi chào hỏi khách khứa.


Đường Mật xoay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ, Địa Trung Hải xinh đẹp đang dâng lên những bọt sóng nho nhỏ dưới trời chiều, từng đợt tràn lên rặng đá ngầm rồi lại nhanh chóng rút đi, tựa như tâm tình của cô giờ phút này vậy, không cách nào yên tĩnh lại. Cô biết rõ Arthur yêu cô, hơn nữa còn sâu hơn dự liệu của cô rất nhiều, cô cũng yêu anh, nhưng điều đó không có nghĩa là sẽ gả cho anh. Hôn nhân đối với cô mà nói rất xa lạ, Makin vẫn luôn không tìm cho cô một mẹ nuôi, vì thế cô đối với khái niệm vợ chồng vô cùng mơ hồ, ấn tượng duy nhất chính là một đoạn ký ức về cha mẹ ruột khi còn nhỏ, hai người cầm máy chụp hình mang theo lòng tin giống nhau đi khắp thế giới. Nhưng anh là đặc công trường kỳ làm bạn với nguy hiểm, còn cô là nhà nhiếp ảnh một năm hơn phân nửa thời gian đều ở bên ngoài làm việc, hai người phiêu bạt không ổn định làm sao có thể xây dựng một gia đình ổn định vững bền? Cũng như hai cọng cỏ yếu ớt vĩnh viễn cũng không chống đỡ nổi một pháo đài.


Đường Mật châm một điếu thuốc, hương vị đắng chát tràn ngập khoang miệng, sắc trời cũng dần tối xuống.


Chương 34: Lưu luyến


Đến tối, Arthur mang bình rượu ngon thượng hạng cùng Đường Mật ngồi trên sân thượng quán cơm.


Địa Trung Hải vào đêm có phong thái hoàn toàn khác biệt so với ban ngày, nước biển vốn màu lam đến tinh khiết dưới ánh trăng chiếu rọi lại dâng lên xúc cảm mê ly vô cùng, từ chỗ tối đen phía rất xa, đến tím khói, đến lam đậm, cho đến chỗ trắng bạc gần bên, từng đường từng đường đan xen kéo dài.


Arthur cầm chăn lông mỏng choàng lên người Đường Mật, ôm lấy bả vai cô, làm cho lưng cô có thể thoải mái dựa vào ngực mình: “Em thích nơi này không?” Anh đặt cằm trên đỉnh đầu cô.


“Thích, rất đẹp, giống như bãi biển phía sau biệt thự Black Truffle vậy.” Đường Mật cầm bàn tay anh, đan những ngón tay vào cùng anh, gió biển nhẹ nhàng vờn qua mái tóc cô, tâm trạng tựa như ánh trăng trong suốt kia, yên bình mà đẹp đẽ, dường như cô lại đang nhớ tới khoảng thời gian vô tư lự lúc nhỏ ở biệt thự Black Truffle.


“Nếu thích vậy sau này cứ sống ở đây làm bà chủ quán nhé.” Anh hôn lên tóc cô, giọng nói dịu dàng mà mê người thoáng như từng đợt sóng biển ngâm nga phía dưới.


“Arthur ” Cô nhẹ nhàng tránh khỏi cánh tay anh, xoay người nhìn anh.


“Lấy anh nhé, em yêu.” Arthur vuốt ve gương mặt cô. Ánh trăng rọi vào đuôi lông mày dày rậm mà cao của anh, tỏa ra màu vàng sáng lấp lánh, đôi mắt lục sẫm sau hàng mi dày lóe sáng động lòng người, tựa như dòng nước xoáy tràn đầy ma lực, thật sâu hấp dẫn cô.


“Vì sao anh lại chọn em?” Đường Mật hít vào một hơi dời tầm mắt, cố gắng kéo mình ra khỏi ma lực của anh.


“Nguyên nhân thì có rất nhiều, nhưng bây giờ anh lại không nói ra được cái nào. Chỉ biết là lần đầu tiên khi nhìn thấy em đứng dưới ánh mặt trời, lạnh lùng nhìn anh và khẩu súng trong tay anh, anh đã vô cùng yêu ánh mắt của em. Rõ ràng là sợ hãi, nhưng vẫn kiêu ngạo cùng chói mắt như vậy, giống như ngay cả viên đạn cũng không thể khiến đỉnh đầu xinh đẹp của em cúi xuống, lúc ấy anh đã tự nói với mình ‘mình muốn cô gái này’.” Anh xoay mặt cô lại, không cho cô trốn tránh.


“Thật ra lúc ấy em rất sợ hãi, nhưng mà em biết sợ hãi cũng vô dụng.” Đường Mật cong đôi môi mỉm cười nói. Nói về tình huống ngày đầu lúc bọn họ gặp nhau, cô đã sớm không còn hận ý nữa, nhớ lại khung cảnh khi đó, chỉ cảm thấy dường như rất xa xôi nhưng lại rất rõ ràng, tựa như đang xem một bộ phim về hồi ức của mình trên màn hình tivi vậy.


“Anh biết, em là kiểu người càng thống khổ thì ngược lại càng cười to, điểm này rất giống anh, nhưng lại không giống hoàn toàn. Anh sẽ chọn cách che giấu mối thù hận của mình, sau đó sẽ trả lại thống khổ gấp mười lần hoặc là nhiều hơn nữa cho kẻ đã tổn hại đến anh. Còn em thì sẽ thẳng thắn đối diện với sự căm phẫn của mình, sau đó trốn đi, vĩnh viễn ngăn cách kẻ địch cùng thù hận ở phía sau, không để chúng quấy nhiễu tâm hồn bình lặng của mình. Em là người luôn sống dưới ánh mặt trời, chân thật và mộc mạc là bản chất của em, mà trong cuộc đời của anh vẫn luôn thiếu loại sáng ngời mà tinh khiết ấy, em giống như một loại bùa chú hấp dẫn anh vậy.” Nói đến đây, trong mắt Arthur lộ ra một tia sáng cực nóng, cúi đầu hôn lên môi cô, nhiệt tình mà bá đạo khiêu khích môi răng của cô, tại đầu lưỡi của cô trêu chọc lên từng đốm lửa nhỏ.


Đường Mật tốn rất nhiều sức mới thoát khỏi môi lưỡi quấn quít của anh, cô chống vào lồng ngực dày rộng mà nóng bỏng của anh, cúi đầu thở phì phò nói: “Nhưng anh không cảm thấy quá qua loa rồi sao? Anh là nhân viên tình báo của Cục Tình Báo Quân Sự Số Sáu, còn em là một nhà nhiếp ảnh hành tung bất định, nếu chúng ta cùng nhau sẽ ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều, cuộc hôn nhân như vậy rất khó lâu dài. Chúng ta đều không phải sinh viên vừa mới tốt nghiệp, có một số việc nhất định phải lý trí một chút.”


Rất rõ ràng, anh đang châm lửa, dù là đối với tư tưởng hay đối với thân thể của cô đi nữa, còn cô nhất định phải vào trước khi lý trí của mình bị ngọn lửa tình yêu nuốt trọn mà giội một gáo nước lạnh, vạch ra một không gian nhỏ thực tế nhưng an toàn.


Xúc động là ma quỷ, câu châm ngôn cổ xưa mà đơn giản này cho tới bây giờ cũng chưa khi nào mất chuẩn.


“Thì ra đó là việc em lo lắng.” Arthur buông lỏng cánh tay, trên mặt lộ ra nụ cười nhẹ nhàng.


Anh rót ly rượu cho Đường Mật, sau đó lại rót cho mình, nhấp một hớp, đột nhiên nhìn chằm chằm vào mắt cô, ánh mắt sắc bén mà khẩn cấp, giống như đột nhiên lại trở về thời điểm bọn họ mới quen: “Bây giờ em có hai sự lựa chọn. Thứ nhất, em bỏ nghề nhiếp ảnh, ở lại đây làm nữ chủ nhân của bến cảng này; thứ hai, kết hôn với anh, sau đó sa thải người trợ lý nam kia của em.”


“Tại sao em phải sa thải Lý Kỳ?” Đường Mật kinh ngạc mở to hai mắt, đồng thời cô cũng để ý rằng hai sự lựa chọn mà anh nói bất luận là chọn cái nào thì điều kiện tiên quyết cũng là phải lấy anh.


“Bởi vì em phải chuẩn bị tốt việc gặp phải một người chồng thất nghiệp.” Giống như là bị vẻ mặt kinh ngạc của cô lấy lòng, anh cười nhéo nhéo cằm cô.


“Thất nghiệp? Ý anh là anh muốn rời khỏi Cục Tình Báo Quân Sự Số Sáu?” Đường Mật không thể tin nhìn anh.


“Đúng. Thật ra từ lâu anh đã chán ghét nghề nghiệp cả ngày trốn trong bóng tối tiếp xúc với máu tươi và âm mưu này rồi, chỉ là mãi vẫn chưa tìm thấy động lực để đổi nghề thôi. Nhưng bây giờ cuối cùng anh đã tìm thấy.” Arthur khẽ cười áp trán lên mép tóc cô.


Đường Mật có thế nào cũng không nghĩ tới Arthur lại ra một quyết định như vậy, từ bỏ địa vị cao mà anh đã đạt được cùng con đường thăng tiến vô hạn để ở bên cạnh cô. Giống như lời anh nói trên ban công khách sạn đêm đó, anh quả thực đem toàn bộ thế giới đặt ở trước mặt cô, còn việc cô cần làm chỉ là mở rộng cửa lòng tiếp nhận mọi thứ anh dành cho thôi.


Nhưng Cục Tình Báo Quân Sự Số Sáu cũng không phải là một công ty trên đường bình thường mà làm chán thì trình một tờ đơn xin từ chức là có thể ung dung rời đi, đó là tổ chức nắm giữ những cơ mật lớn nhất của một quốc gia, anh thật sự có thể an toàn trở ra sao? Cô lắc đầu nói: “Bọn họ sẽ dễ dàng để anh đi như vậy à?”

Trang: « 147484950
Tags:

Tiểu Thuyết - 35 Milimet Yêu Full

,

Tiểu Thuyết - 35 Milimet Yêu Full

, Tiểu Thuyết - 35 Milimet Yêu Full, Tiểu Thuyết - 35 Milimet Yêu Full
Có ích thì xin 1 like nha :)
[ LIKE - DISLIKE ]
vote
/ - phiếu
Cùng Chuyên Mục
Bạn đang xem

Bạn có thể Chia Sẻ bài viết này lên FaceBook
U-ON
Bộ đếm
VỀ TRANG CHỦ
TruyenVOZ.Hexat.Com
Tags: http://truyenvoz.hexat.com/xem
SEO : Bạn đến từ : ....................... .