> >
Tuyệt Kiếm Đoạn Trường Nhai

Tuyệt Kiếm Đoạn Trường Nhai


Đăng: Huy's Sirô
Lượt xem:

Tuyệt Kiếm Đoạn Trường Nhai

n Bát Tiên Kiếm pháp ứng phó, thân pháp hai người đều nhanh khôn tả, thoáng chốc đã hơn hai mươi chiêu mà vẫn bất phân thắng bại.

Diêm Phùng Hiếu bỗng vỗ bàn cao giọng nói:

- Kiếm pháp của hai người bất phân cao thấp, xin hãy dừng tay đi thôi!

Đào Hành Khản và Lý Bảo đều muốn thắng đối phương không phải chuyện dễ, Lý Bảo vừa nghe Diêm Phùng Hiểu nói vậy, đành quét ra một kiếm rồi tung mình lùi nhanh ra sau, thu kiếm đứng yên.

Vốn ra hai người chẳng phải là sinh tử chiến mà chỉ là so tài thôi, giờ Lý Bảo đã lui ra, Đào Hành Khản cũng thoái lui mới phải, song Đào Hành Khản lại tung mình lao tới, mũi kiếm nhắm ngay Lý Bảo, chính là chiêu Quốc Cựu Phùng (bưng) Hốt cực kỳ lợi hại trong Bát Tiên Kiếm pháp.

Diễn biến ấy thật là quá bất ngờ, Lý Bảo ngớ người, nhất thời ứng phó sao cho phải.

Trong tiếng kêu la hốt hoảng, chỉ nghe mẹ của Đào Hành Khản là Tam Thủ Quan Âm Trầm Trân lanh lảnh quát:

- Hành Khản ngươi điên rồi hả?

“Vút” một tiếng, một hạt Thiết Liên Tử đã xé gió bay ra. Ngoại hiệu bà là “Tam Thủ Quan Âm” chính nhờ vào ám khí cao siêu mà có, hạt Thiết Liên Tử ấy nhắm ngay lưng thanh Hắc Bạch Kiếm bay tới.

Tam Thủ Quan Âm Trần Trân mang theo trên mình đến bảy tám môn ám khí, môn nào cũng cực kỳ chuẩn xác, thần xuất quỷ mật và nhanh khôn tả, chỉ nghe “choang” một tiếng, hạt Thiết Liên Tử đã trúng ngay lưng Hắc Bạch Kiếm khi chưa đâm trúng Lý Bảo.

Thế nhưng, thanh Hắc Bạch Kiếm chỉ bị Thiết Liên Tử hất lên cao hơn thước, vốn nhắm vào tim Lý Bảo, giờ thành ra đâm vào vai Lý Bảo.

Ngay khi Trần Trân định ném ra hạt Thiết Liên Tử thứ hai thì đã nghe “phập” một tiếng, thanh Hắc Bạch Kiếm đã đâm trúng vai Lý Bảo sâu đến bốn tấc.

Lý Bảo vội nghiêng người lách khỏi mũi kiếm, lúc này mọi người đã lần lượt rời khỏi chỗ ngồi, Diêm Phùng Hiểu quát to:

- Các vị đừng vọng động, dừng tay ngay!

Tiếng quát như sấm rền, đinh tai nhức óc, chỉ thấy Diêm Phùng Hiếu râu bạc phất phới trước ngực, lướt tới nhanh như chớp.

Song ngay trong khoảng khắc ấy, Đào Hành Khản đã lướt tới cạnh Lý Bảo, trở tay vung kiếm với chiêu Tương Tử Lộng Tiêu, đâm sâu vào ngực Lý Bảo.

Nếu bảo chiêu kiếm vừa rồi của Đào Hành Khản chỉ vì muốn phân thắng bại, tuy thủ đoạn vô cùng bỉ ổi, song hãy còn có lý do để nói, vậy mà Lý Bảo giờ đã thọ thương, Đào Hành Khản 0 Tịnh Nhân lúc đến xem xét Lý Bảo thì Lý Bảo chỉ nói được một câu “Hãy báo thù cho con” là tức khắc chết ngay.

Lý Viễn nhặt lấy thanh kiếm dưới đất, đứng phắt lên nói:

- Đuổi theo mau!

Lâm Tịnh Nhân cũng “choang” một tiếng, tuốt ngân kiếm ra, hai người theo sau Diêm Phùng Hiểu đuổi theo Đào Hành Khản đã cách xa ngoài mười trượng, mới vừa cất bước, bỗng nghe tiếng quát lanh lảnh:

- Các vị hãy khoan!

Một thiếu nữ đưa tay ra cản trước mặt Diêm Phùng Hiếu, chính là Đào Lâm.

Diêm Phùng Hiểu bất giác ngẩn người, ngay trong khoảng khắc ấy hai vợ chồng Lý Viễn cũng đã đến nơi, ái tử của họ đã táng mạng một cách bất minh thế này, lòng phẫn hận đến cực độ, vừa thấy Đào Lâm cản đường, lập tức vung kiếm đâm vút tới.

Song Đào Lâm đã sớm phòng bị, liền tức thì tung mình thoái lui, đồng thời vung tay ném ra mấy mươi ngọn Táng Môn Đinh và lớn tiếng nói:

- Gia huynh xưa nay không phải là kẻ xấu, bên trong nhất định là phải có khúc chiết gì đó. Xin các vị chớ nên nóng nảy!

Võ công của Đào Lâm kém xa Diêm Phùng Hiểu và vợ chồng Lý Viễn, Táng Môn Đinh vừa phát ra, Diêm Phùng Hiểu đã với một chiêu phách không chưởng đã đánh bạt hết toàn bộ rơi xuống đất vang lên tiếng leng keng không ngớt.

Bát Quái Kim Ngân Kiếm Lý Viễn tuy lòng hết sức căm hận, song vì phải giữ thân phận không thể hạ độc thủ với hậu bối, vừa thấy Táng Môn Đinh bị đánh bạt, liền tức thì vận hết công lực bình sanh, cũng tung ra một chiêu phách không chưởng về phía bốn ngọn Táng Môn Đinh đang chụm vào nhau bay chếch đi.

Bát Quái Kim Ngân Kiếm Lý Viễn là một đại gia về kiếm thuật, nội lực cường kình tất nhiên vô cùng thâm hậu, bốn ngọn Táng Môn Đinh liền bị đẩy nhanh, xé gió bay về phía Đào Lâm.

Đào Lâm hiểu rất rõ mình chẳng tài nào ngăn trở được đối phương, song nàng vốn là người rất tinh tế, trong hai ngày qua đã nhận thấy Đào Hành Khản luôn tỏ vẻ thẫn thờ như có nỗi khổ tâm gì đó, khiến nàng hết sức thắc mắc, nay Đào Hành Khản đột nhiên đã hạ độc thủ giết chết Lý Bảo, tuy nàng không hiểu vì lý do gì, song nàng biết nhất định là phải có nguyên nhân.

Bởi Đào Hành Khản vốn là người rất trung hậu, không bao giờ lại giết người vô cớ như vậy, do đó nàng chỉ muốn dùng Táng Môn Đinh ngăn cản đối phương trong chốc lát để cho Đào Hành Khản chạy xa hơn được một chút, chẳng ngờ Táng Môn Đinh khi bị Diêm Phùng Hiểu đánh bạt, Lý Viễn lại còn thêm vào một chưởng, bốn ngọn Táng Môn Đinh bay vút tới, lại thêm vợ chồng Lý Viễn và Diêm Phùng Hiểu lao nhanh đến, ba nội gia cao thủ mang theo lực đạo kinh người, khiến Đào Lâm cơ hồ ngạt thở, bất giác ngẩn người, chợt cảm thấy vai trái đau nhói, bốn ngọn Táng Môn Đinh đã nối tiếp nhau cắm vào.

Đào Lâm sau khi thọ thương, người nghiêng sang bên, sức mạnh do ba người gây ra lập tức xô nàng ngã lăn ra đất.

Đào Lâm chỉ thấy ba bóng người lướt nhanh qua đầu, biết ca ca mình nếu bị họ đuổi kịp, không đầy ba chiêu ắt khó bảo toàn tính mạng liền cố nén đau nơi vai, lộn người đứng lên, tay trái buông thõng không động đậy được, tay phải nàng phất mạnh, một chòm ngân châm im lìm bay vút đi.

Lúc này nhóm Diêm Phùng Hiểu ba người đang lướt qua người nàng, chòm ngân châm từ dưới bay lên, ba người đều không ngờ đến, khi phát giác liền cùng buông ra một tiếng quát tức giận, nhờ vào khinh công tuyệt đỉnh cất người lên cao hơn trượng.

Đào Lâm sợ ám khí lại bị đối phương đánh bật, vội lộn người lăn ra xa. Ba người chững lại một thoáng trên không, khi hạ xuống đất thì Đào Hành Khản đã mang theo thanh Hắc Bạch Kiếm vượt qua khỏi bờ tường.

Đào Lâm lăn đi, may thay lại lăn đến trước mặt mẹ nàng, gắng gượng đứng lên, sắc mặt nàng tái nhợt.

Trần Trân cắn răng nói:

- Lâm nhi! Hãy cố chịu đau!

Vung tay vỗ lên vai trái Đào Lâm, “bộp” một tiếng, bốn ngọn Táng Môn Đinh bật ra rơi xuống đất, vai trái Đào Lâm cũng sưng đỏ một mảng to.

Trần Trân lại lấy thuốc ra băng bó cho nàng, Đào Lâm cảm thấy đã giảm đau nhiều, bất giác nhẹ buông tiếng thở phào.

Lúc này nhóm Diêm Phùng Hiểu ba người đã đuổi theo ra khỏi bờ tường, bên ngoài là sông nước mênh mông, ngoài lau sậy um tùm, không hề có nơi ẩn nấp.

Vợ chồng Lý Viễn vung động kim ngân song kiếm về hai phía tả hữu, đi dọc theo bờ sông, lát sau đã phạt gãy hết những ngọn phi lau trải dọc theo bờ sông suốt ba bốn dặm, bông lau bay tứ tán.

Đào Lâm thấy ba người đã đuổi theo ra khỏi bờ tường mà cha mẹ nàng lại đứng thừ ra đó, vội hơ hãi nói:

- Cha, mẹ, nếu ca ca mà bị họ đuổi kịp thì…

Vừa nói đến đó, chỉ thấy phụ thân mặt mày tái ngắt trông phát khiếp, biết ông đã đau lòng đến cực độ bởi hành động của ca ca, không còn nhìn nhận Đào Hành Khản là con nữa, cho dù ba người kia đuổi kịp ca ca và băm vằm làm trăm mảnh ngay trước mặt thì ông cũng không ra tay ngăn cản.

Chẳng bao lâu sau, Diêm Phùng Hiểu và vợ chồng Lý Viễn đã quay lại đến trước mặt Đào Tử Vân, đột nhiên vung kiếm, chỉ nghe “soạt, soạt” hai tiếng, tảng đá to ngay trước mặt Đào Tử Vân đã bị chém thành bốn mảng.

Đào Tử Vân thoáng ngẩng lên, Lý Viễn mắt giăng đầy tia máu, trầm giọng quát:

- Họ Đào kia, trả lời sao đây?

Đào Tử Vân vẫn mặt tái ngắt không nói một lời, Ngân Kiếm Lâm Tịnh Nhân vung ngang trường kiếm gằn giọng:

-

Trang: « 1234596 »
Tags:

Tuyệt Kiếm Đoạn Trường Nhai

,

Tuyệt Kiếm Đoạn Trường Nhai

, Tuyệt Kiếm Đoạn Trường Nhai, Tuyệt Kiếm Đoạn Trường Nhai
Có ích thì xin 1 like nha :)
[ LIKE - DISLIKE ]
vote
/ - phiếu
Cùng Chuyên Mục
Bạn đang xem

Bạn có thể Chia Sẻ bài viết này lên FaceBook
U-ON
Bộ đếm
VỀ TRANG CHỦ
TruyenVOZ.Hexat.Com
Tags: http://truyenvoz.hexat.com/xem
SEO : Bạn đến từ : ....................... .

Polaroid