Disneyland 1972 Love the old s
> >
Chuyện tôi đi tán gái

Chuyện tôi đi tán gái


Đăng: Huy's Sirô
Lượt xem:

Chuyện tôi đi tán gái

Kể cho các thím nghe về cuộc hẹn của mình với một gái tối hôm qua nhé. Là lần đầu tiên hẹn gái nên rất lo lắng và hồi hộp. Hỏi kinh nghiệm mấy anh chuyên chăn rau và ăn rau thì các anh ấy bảo đi chơi với gái buổi đầu tiên nên bình tĩnh, không run sợ, phải chuẩn bị một vài câu chuyện thú vị để nói, và phải có tiền nhiều nhiều trong ví.

Bình tĩnh và không run sợ thì có cách rồi! Trước khi đi mình sẽ nốc khoảng hai lít rượu san lùng là ok ngay, vì tính mình mà đã có rượu vào thì ếch sợ bố con thằng éo nào.

Còn cái khoản chuẩn bị vài câu chuyện thú vị thì dễ rồi. Mình đã được đọc truyện “Rau dền” mà các thím trên Voz hay kể, đến lúc bí chủ đề quá, mình sẽ mang chuyện đó ra kể cho gái nghe.

Nhưng còn cái khoản cuối cùng thì hơi khó bởi vì tiền nhiều trong ví thì ko phải sở trường của mình. Quan điểm của mình là ko bao giờ được để tiền nhàn rỗi trong túi. Vậy nên cứ có đồng nào là mình mang đi phang lô hết. Và sau nhiều năm chăm chỉ miệt mài đầu tư lô đề với phương châm “trúng ko kiêu, trượt ko nản” thì cho đến hôm nay mình chính thức thành người vô sản.

Haizzz. Nhưng cái khó sẽ ló cái khôn, không thể để cái khó nó bó cái trym được.

***

- Anh ơi, ở đây có cầm đồ ko anh?

- Mịa mày, sáng ra đã hỏi ngu, cửa hàng cầm đồ mà ko cầm đồ thì cầm cái lìn gì mày. Đồ đâu, mày cầm gì?

- Dạ đây ạ!

- CLGT? Ở đây éo cầm dẻ lau nhà đâu.

- Cái đệt, anh nhìn lại đi. Quần bò Tô-mỳ mua ở Bíc-xy, chạy chưa hết rốt-đa còn bảo hành tận 2 năm đấy.

- Bố mày éo quan tâm bò tô-mỳ hay là mì tôm bò, mày có chim cút ngay không tao gọi 115 bây giờ. Mới sáng ra đã ám quẻ. Cút.

Phương án một đã thất bại, chuyển sang phương án hai.

- Alo, Phồng tôm hả, thằng anh zai Bim Bim của mày có ở nhà ko?

- Dạ ko ạ, anh ấy đưa người yêu đi phá thai.

- Cái đẹt, đã có thai rồi à? Mà có phải là thai của thằng anh mày ko?

- Em cũng không rõ, nhưng hình như là thai của thằng bạn thân anh zai em.

- WTF. Đang định hỏi mượn nó ít tiền. Thế mày có tiền không cho anh mượn vài mili lít.

- Em có nhưng mai em phải đóng học phí.

- Học phí éo quan trọng, cho anh mượn đi, việc của anh quan trọng hơn.

- Việc gì mà quan trọng?

- Cua gái

- Đệt, anh nói thế éo nào chứ, việc cua gái của anh lại quan trọng hơn việc học của em là sao?

- Mày học không được thì học lại, còn tao cua gái không được là thằng khác cua mất, làm éo sao cua lại được. Thôi, cứ đưa tiền cho anh mượn đi, lúc anh chén được sẽ quay clip về cho mày xem. Ok?

- Ừ, vậy cũng được, nhưng nhớ là phải xe pháo đấy nhé.

***

Vậy là xong. Đã có tiền. Có tiền rồi thì phải đi tu bổ lại nhan sắc cái đã. Vì nghe nói trong buổi hẹn đầu, hình thức quan trọng hơn cả kiến thức và ý thức.

- Anh ơi, giờ có kiểu tóc nào đang hót không anh, cắt cho em phát.

- Có kiểu HKT đang hót líu lo đấy em

- HKT là gì ạ?

- Là “hơi khùng tí”

- Ok chơi luôn. Nhưng giá cả thế nào?

- Cắt không là 5 nghìn, vuốt keo nữa thì thêm 2 nghìn là 7 nghìn.

- Vậy cắt thôi anh ạ, vuốt keo thì em tự vuốt. Anh vuốt có tí mà lấy những 2 nghìn. Hai nghìn đó em mua được lọ keo dán giấy, về pha ra vuốt cả tháng không hết, vừa rẻ lại mau khô, hương thơm độc đáo.

***

Xong cái tóc. Giờ tính đến trang phục. Quả đầu “hơi khùng tí” này rất hợp với chiếc com-lê cộc tay của mình. Quần thì chắc chắn là bò Tôm-Mì rồi (may mà sáng nay ko cắm ở hiệu cầm đồ đấy, nếu ko thì lại phải mặc cái quần Levis thủng đít – vì cả bộ sưu tập chỉ có hai cái).

Ko biết nên đi giày hay đi dép nhỉ. Đi giày thì lịch lãm, đứng đắn, còn đi dép thì bụi bặm, phong trần. Khó nhỉ, thôi, buổi đầu nên đứng đắn chút cho gái nó đỡ xoắn.

- Bố ơi, tối cho con mượn đôi giày ba-ta của bố nhé.

- Để đấy, tối tao còn đi tập belly dance, mày đi đôi dép tổ ong của mày ấy.

- Nhưng dép của con một bên đứt mõm, một bên rách quai rồi.

- Rách thì khâu lại, đứt mõm thì cắt nốt cái mõm bên kia đi cho cân đối.

Thế là éo mượn được giầy của ông già rồi. Thôi cũng được. Đi dép cho nó thoải mái và cá tính.

Giờ hẹn sắp đến rồi. Nhắn tin cho gái cái xem tình hình thế nào.

- Em ơi, đang làm gì đấy? Có nhớ buổi hẹn với chàng hoàng tử bật mã ôn của em ko nhỉ?

- Dạ, em đang ngồi ị. Ị xong em sẽ đi ngay. Mà mình gặp nhau ở anh?

- Quán nước mía quay tay cạnh ngay nhà xác bệnh viện ung bướu nhé. Bàn số 7, bàn VIP đấy, anh đặt chỗ trước rồi.

Nói xong mình cũng vội vàng lấy ngay con xe đạp phân khối lớn phóng vụt đi. Tiếng nẹt bô, à nhầm, tiếng chắn bùn, chắn xích và gác ba ga lỏng lẻo kêu inh ỏi cả xóm làng.

Mình đến trước và ngồi đợi gái. Hồi hộp quá. Dù đã khoác lên người bộ trang phục sành điệu cùng kiểu tóc đang hót nhưng sao tim mình vẫn nhảy nhót, không chịu nằm im mà tí tí lại giật mình thon thót.

Gái đến rồi. Nàng đi LX, khoác túi LV, dùng điện thoại LG nhưng mỗi tội trông mặt thì hơi Lờ đờ.

- Em chào anh, anh đợi em lâu chưa?

- Từ lúc em ị là anh chuẩn bị đi luôn đấy.

- Hi, anh đi bằng gì mà nhanh thế?

- Anh đi bằng xe riêng

- Anh tự lái à, hay có lái xe đi cùng?

- À, tự lái thôi. xe của anh không chở được 2 người vì không có gác ba ga. Mà em uống gì?

- Ở đây có những đồ uống gì hả anh?

- Có nước mía cốc và nước mía đóng lon

- Vậy cho em đóng lon đi cho nó ngon.

Tôi và nàng ngồi nhìn nhau mà chẳng biết nói gì, cứ tu nước mía ừng ực. Căng thẳng rồi đây, chả lẽ vừa ngồi mà đã phải lôi truyện “Rau dền” ra mà kể rồi sao? Không được. Phải để dành, giờ bắt chuyện khác đi.

- À, lúc trước anh gọi là e đang ị thật đấy à?

- Dạ vâng ạ. Sao anh lại hỏi thế?

- Tại anh vẫn nghe thấy tiếng xe cộ đi lại, tiếng ồn ào, chẳng lẽ em lại ị ngoài đường?

- Dạ không, nhà vệ sinh nhà em gần đường nên vẫn nghe thấy tiếng xe bên ngoài.

- Thế một ngày em thường đi ị mấy lần?

- Dạ cũng tùy anh ạ, ăn nhiều đi nhiều, ăn ít đi ít. Mà sao anh cứ hỏi chuyện đi ị vậy? kì quá à. Đổi chủ đề đi anh.

- Ừ, vậy mình chuyển sang chủ đề ăn uống nhé! Em ăn khỏe không?

- Dạ, cũng bình thường ạ, bữa được khoảng 3 bát thôi.

- Ôi, ăn nhiều thế thì chắc ngày nào cũng phải đi ị nhỉ?

- Đấy, anh lại quay lại cái chủ đề mất lịch sự đó rồi, anh mà còn nhắc đến cái chủ đề ấy nữa là em về luôn đấy.

- Ôi, thôi chết, anh nhỡ mồm, em bớt giận. Vậy mình sang chủ đề ăn uống nhé. Em thích ăn gì? Lát anh mời em đi ăn?

- Thật ạ? em thích ăn hải sản, đặc biệt là tôm hùm, mà tôm hùm phải loại to cơ, từ 2 cân trở lên. Em thích ăn cả rùa biển, cua, ghẹ nữa… Thế anh có thích ăn hải sản không?

- Ăn hải sản dễ bị gút lắm em ạ, dễ béo phì, * đường, không tốt cho sức khỏe tim mạch. Ở đầu phố có quán bún đậu mắm tôm mới khai trương, ăn một tặng một, mắm tôm gọi thoải mái, lát anh đưa em qua đó ăn nhé. Ăn bún đậu vừa dễ ăn lại lành, tốt cho sức khỏe, chống táo bón em ạ.

Không thấy gái nói gì nữa, chắc là gái đồng ý rồi, và cũng đang cảm động lắm đây vì gặp được một người đàn ông tâm lý, biết lo lắng cho sức khỏe của gái. Rồi bất chợt gái hỏi:

- Anh ăn uống lành mạnh vậy chắc là anh khỏe lắm, chả bệnh tật gì đâu nhỉ?
– Có đấy em ạ, anh bị cái bệnh đi tiểu đúng giờ em ạ.

- Là sao hả anh?

- Tức là hôm nào cũng vậy, cứ 6 giờ sáng là anh đi tiểu.

- À, thế thì đâu phải là bệnh, đi tiểu đúng giờ thế cũng tốt mà.

- Nhưng mà hôm nào anh cũng phải 7 giờ mới ngủ dậy. Lúc tỉnh dậy thì đã đi tiểu mất rồi.

- Ôi, thế là * dầm à?

- Ừ, cũng đại khái là thế.

Mịa, nhắc đến * dầm lại bắt đầu thấy buồn * rồi. Nhưng chả lẽ lại bảo là anh đi * cái, gái sẽ bảo mình là mất lịch sự, lại phải nói tránh đi

Tags:

Chuyện tôi đi tán gái

,

Chuyện tôi đi tán gái

, Chuyện tôi đi tán gái, Chuyện tôi đi tán gái
Có ích thì xin 1 like nha :)
[ LIKE - DISLIKE ]
vote
/ - phiếu
Cùng Chuyên Mục
Bạn đang xem

Bạn có thể Chia Sẻ bài viết này lên FaceBook
U-ON
Bộ đếm
VỀ TRANG CHỦ
TruyenVOZ.Hexat.Com
Tags: http://truyenvoz.hexat.com/xem
SEO : Bạn đến từ : ....................... .