XtGem Forum catalog
> >
Cưới Cô Nàng Keo Kiệt

Cưới Cô Nàng Keo Kiệt


Đăng: Huy's Sirô
Lượt xem:

Cưới Cô Nàng Keo Kiệt

u đã khá chút nào chưa? Thật sự không cần nằm viện tiếp sao?”

“Chỉ có nhiêu đây?” Vu Ly Ly lấy xấp tiền trên tay Diêu Hiểu Thư, lông mày khẽ nhíu lại: “Ừm, bà tớ đã tốt hơn rồi. Tớ mượn cậu số tiền này chính là muốn mua thuốc cho bà.”

Diêu Hiểu Thư nghe Vu Ly Ly nói vậy, cũng không có phát hiện hai cô gái bên cạnh có gì không đúng, vì lúc này, hai người giống như đứng một bên xem kịch, cười trộm trong lòng.

“Nếu là thế, vậy cậu phải mua thêm thuốc bổ mới được nha.” Diêu Hiểu Thư lại nổi tính ‘Nữ hiệp’, biết nhà bạn mình đang gặp khó khăn, thì cô phải tận lực giúp: “Nếu cần thêm thứ gì, cứ nói với tớ.”

“Yên tâm, tớ sẽ không khách khí đâu.” Vu Ly ly nói không có chút xấu hổ nào, trong lòng nghĩ có một đứa ngốc đưa tiền đến, có ngu mới từ chối: “Đúng rồi, cậu không phải nói là cha mẹ cậu có chuyện tìm cậu sao?”

“Oh, thiếu chút nữa thì tớ quên mất.” Giờ Diêu Hiểu Thư nhớ tới mẹ đã đặc biệt gọi đến, dặn dò cô nhất định phải nhớ về nhà ăn cơm tối: “Không nói chuyện với các cậu nữa, tớ phải về đây.”

Nói xong, Diêu Hiểu Thư vội vàng đứng dậy, phất tay chào ba người, ngay cả một ngụm nước cũng không uống…. ngoan ngoãn đưa tiền đến tay người ta, lại bị người ta ‘vô ý thức’ mời đi. (Es.: Chị Thư ơi, chị thật là…>’
“Ly Ly, mày thật lợi hại nha.” Sau khi thấy Diêu Hiểu Thư đi, cô gái tóc ngắn màu nâu hướng Vu Ly Ly giơ ngón tay cái lên: “Làm sao mà mày lại có thể thuần phục cái con Hiểu Thư ngu ngốc kia, bảo gì nghe nấy vậy? Hay!!!”

“Hừ, con ngốc kia chỉ cần tao tùy tiện đứng trước mặt nó khóc lóc một lúc, sau lại than trời trách đất một chút, nó sẽ ngây ngốc mà dâng tiền lên thôi.” Ly Ly vừa khuấy ly kem trước mặt, vừa khinh miệt nói.

“Ly Ly, tao thật sự bội phục mày đó. Từ đại học đến giờ, một chút hoài nghi, nó cũng không có.” Cô gái mặc váy đỏ nói, trong lời nói lộ ra hâm mộ, ghen tị, và một chút khinh thường.

“Diêu Hiểu Thư là đứa có đầu óc đơn giản, cho nên sẽ không suy nghĩ về những chuyện phức tạp như vậy.” Vu Ly Ly châm chọc nói, nhưng trong lòng lại thật vui mừng vì Diêu Hiểu Thư đầu óc ngu si, hi vọng thần kinh của cô có thể không ổn định tiếp.

Đối với Diêu Hiểu Thư, Vu Ly Ly có chút phức tạp, nhưng chung quy vẫn là ghen tỵ và oán hận. Diêu hiểu Thư sinh ra ở một gia đình hạnh phúc khiến nhiều người hâm mộ, là hòn ngọc quý trên tay cha mẹ, tuy nói không phải nhà phú hào gì, nhưng thật sự là tốt hơn gia đình vất vả như mình.

Chính bởi vì như vậy, Vu Ly Ly mới ghen tỵ Diêu Hiểu Thư có tất cả. Diêu Hiểu Thư càng hạnh phúc, cũng cho thấy rõ cái bất hạnh của mình, nếu cô gái ngu ngốc kia cứ như thế, vậy cũng đừng trách cô, dù sao sẽ không ai ngại tiền nhiều hơn.

Diêu Hiểu Thư ngu ngốc kia còn tưởng rằng bây giờ giống như thời đại học, tất cả mọi người đều gặp khó khăn, mà không nghĩ bọn họ tốt nghiệp đại học cũng đã 4 năm rồi, lấy tốc độ và năng lực của Vu Ly Ly, không thể trả tiền lại sao?

Hừ, thật là ngây thơ và ngu xuẩn!

Cô gái tóc ngắn màu nâu cùng cô gái mặc váy đỏ liếc nhau một cái, sau đó lại cúi đầu uống nước, thật lâu không nói gì. . . . . .

**************************************************

“Mẹ, con đã trở về!”

Người còn chưa đi vào trong nhà, tiếng của Diêu Hiểu Thư cũng đã truyền đến trong tai bà Diêu đang bận rộn trong phòng bếp.

Bà Diêu từ phòng bếp lộ ra nửa người, đáp lại con gái nói: “Ba con ở trên lầu ấy, con đi gọi ông ấy xuống thì có thể ăn cơm rồi.”

Chương 4

Ba người nhà họ Diêu sống trong một căn nhà xây dựng đã rất lâu, nhưng bởi vì duy trì tốt, tình trạng phòng ốc xem ra còn rất mới, mà sống chung một khu với họ là nhà họ Quan, hai gia đình bởi vì làm hàng xóm nhiều năm, lại là bạn tốt, cho nên quan hệ của hai nhà Quan Diêu tốt vô cùng.

Cũng bởi vì như thế, từ nhỏ đến lớn, Quan Hà Châu và Diêu Hiểu Thư đều là con rể cùng con dâu nuôi từ bé của cha mẹ hai bên, khi bọn họ còn nhỏ, cha mẹ hai bên thường nói tương lai muốn làm sui gia, nhưng nhìn bọn nhỏ càng lúc càng lớn, bọn họ lại càng thấy chuyện này khó khăn.

Hai đứa bé này, một rất có chủ kiến, không muốn cha mẹ nhúng tay vào tương lai của mình, mỗi khi muốn nói chuyện này, luôn bị cậu xảo trá chuyển đề tài khác; mà một đứa còn lại thì thần kinh quá mức đanh thép, vô luận bọn họ công khai, ám hiệu như thế nào, vẫn không có nghe ra ý tứ trong lời nói của bọn họ.

Ai, thật là khó khăn nặng nề!

Diêu Hiểu Thư chạy lên lầu, đẩy cửa phòng sách ra, một cái đầu dò vào, cười hì hì kêu người ở bên trong phòng: “Cha, ăn cơm!”

Cha Diêu từ trong sách ngẩng đầu lên, thấy người tới là con gái bảo bối của mình, nhất thời nâng lên khuôn mặt tươi cười ranh mãnh nói: “Ơ, cha còn tưởng rằng là ai? Thì ra là con gái bảo bối của cha, thật là khó được gặp con trở lại ăn cơm tối!”

“Cha. . . . . . Con nào có khoa trương như người nói!” Diêu Hiểu Thư đi tới bên cạnh cha Diêu , kéo cánh tay của ông làm nũng với ông: “Hôm nay cũng không phải là ngày lễ hoặc ngày kỷ niệm gì, mẹ vô duyên vô cớ gọi con nhất định phải trở lại ăn cơm tối, có phải có chuyện gì đặc biệt hay không? Cha người len lén tiết lộ một chút cho con, con mới có thời gian chuẩn bị tâm lí thật tốt.”

“Con gái bảo bối của cha lúc nào thì trở nên tỉ mỉ như vậy rồi?” Cha Diêu dùng giọng nói trêu trọc, liếc xéo cô con gái của mình, ngạc nhiên giống như nhìn thấy mặt trời mọc từ hướng tây.

“Cha!” Diêu Hiểu Thư gắt giọng: “Con thường không có ở nhà ăn cơm tối, lúc trước cũng không có nhìn thấy mẹ như hôm nay, gọi liên tiếp mấy chục cuộc điện thoại, cho dù con có sơ ý cũng sẽ phát hiện ra được có chuyện không bình thường.”

Diêu Hiểu Thư chính là mẫu người thích lo chuyện bao đồng và phân phát tình thương khắp mọi nơi, làm cho bản thân mình trở thành “người bận rộn” , luôn có thật nhiều “chuyện” làm không xong, cho nên vợ chồng họ Diêu đã chấp nhận mà xem đứa con gái này thành bò thả ở ngoài rồi.

“Con nói cha mới để ý, tháng này số lần con về nhà ăn cơm, dùng năm đầu ngón tay cũng có thể đếm xong rồi.” Cha Diêu bất mãn đối với con gái nói.

Con gái từ nhỏ đến lớn chính là “chị gái ngốc nghếch” một lòng nhiệt tình, thiếu đầu óc, dù bị người ta lừa gạt cũng không ảnh hưởng đến việc nó phân phát đồng tình, cho đến sau khi tốt nghiệp đại học, ông và vợ vẫn còn lo lắng cho con gái phải làm công việc gì mới thích hợp với nó, ai ngờ có một ngày, tiểu quỷ này lại đột nhiên chạy trở về nói với bọn họ là đã tìm được công việc.

Cha Diêu hỏi thăm kỹ lưỡng, mới phát hiện nó vào một công ty kỳ quái có tên là “Mọi chuyện tìm tôi giúp một tay”, đặc biệt làm người giải quyết những chuyện phiền toái, ông và vợ cũng không ngờ trên đời này còn có một công ty như vậy, mà cái công việc này không còn gì thích hợp với con gái bọn họ hơn, đối mặt với tình huống như thế, vợ chồng bọn họ thật là không còn lời nào có thể nói, đúng là ý trời mà!

“Cha, người không nên nói như vậy.” Diêu Hiểu Thư tự biết đuối lý, nhẹ nhàng lắc lắc cánh tay cha Diêu, cười nịnh nọt nói: “Cha người đừng tức giận, con không phải đã trở về rồi sao? Đi, chúng ta mau đi xuống nhà ăn cơm, bằng không mẹ lại muốn la to nói lớn rồi.”

Lời nói vừa mới nói ra, dưới lầu liền truyền đến tiếng kêu của mẹ Diêu.

“Hai cha con đang làm cái gì? Còn không mau xuống ăn cơm!”

Diêu Hiểu Thư dùng ánh mắt “cha xem đi” nhìn về phía cha Diêu, sau đó cười ha hả kéo cánh tay cha Diêu đi xuống lầu.

“Hiểu Thư, tuổi của con cũng không còn nhỏ nữa, con thích mẫu người như thế nào hả?” Đang dùng cơm thì mẹ Diêu t

Trang: « 1234521 »
Tags:

Cưới Cô Nàng Keo Kiệt

,

Cưới Cô Nàng Keo Kiệt

, Cưới Cô Nàng Keo Kiệt, Cưới Cô Nàng Keo Kiệt
Có ích thì xin 1 like nha :)
[ LIKE - DISLIKE ]
vote
/ - phiếu
Cùng Chuyên Mục
Bạn đang xem

Bạn có thể Chia Sẻ bài viết này lên FaceBook
U-ON
Bộ đếm
VỀ TRANG CHỦ
TruyenVOZ.Hexat.Com
Tags: http://truyenvoz.hexat.com/xem
SEO : Bạn đến từ : ....................... .